Tuesday, July 8, 2014

Chuyện tập lật của Mon

Chuyện tập lật của Mon


Nàng bắt đầu tập lật trên võng. Nàng cứ thích nằm nghiêng trên võng, mặc kệ ba mẹ nàng lật nàng ngữa ra thì nàng vẫn không bỏ cuộc, vẫn nuôi mộng.






Nàng quyết tâm lắm, vừa đặt nàng nằm xuống là nàng loi nhoi lật, xoay tứ phía, miệng cứ la ỏm tỏi khi lật không thành.







Trớ trêu thay, nàng phải chịu nhiều gian khổ khi tập môn này, lằn khắp người, mồ hôi đầm đìa, lổ mủi thì đỏ lòm lên như quả cà chua bi.


Nhiều lúc, nàng lật nghiêng được rồi mà chưa rút cái tay ra được, miệng la ỏm tỏi. Mẹ nàng xót quá, phải xông pha vô trợ giúp. Nàng cũng không chịu, vẫn la. Mẹ phải bế nàng đi lòng vòng mõi nhừ cái tay của mẹ thì nàng mới nguôi ngoai, không la ó nữa.




Tuy nhiên, nàng rất chăm chỉ, siêng năng, tập luyện mọi lúc, mọi nơi, kể cả ngủ cũng luyện. Kết quả là khi luyện lật trên võng lúc ngủ, mặt nàng in hằn thế này.




[8 Jul 2014] Và một buổi sáng âm u, gió vi vu, chợt nắng, chợt mưa đấy, nàng đã thành công.

















No comments:

Post a Comment